Đã lâu rồi không viết. Mà cũng chẳng biết viết gì, viết từ đâu. Đọc thì nhiều, chứ thói quen ngồi xuống viết một cái gì đó thì quá khó. Hay do tật lười biếng lâu ngày đã hết thuốc chữa rồi cũng nên?!
Do dự thứ nhất là ngôn ngữ. Bạn bè tuy đa số là người cùng dân tộc, nhưng cũng có vài người nước ngoài. Viết tiếng Việt thì sao họ hiểu đây? Mặt khác, tôi lại muốn vận dụng tiếng Anh, cố gắng thành thạo đến mức có thể. Tôi ghét nhất là kiểu nói nửa nạc nửa mỡ của đại đa số giới trẻ ngày nay. Nói điều này nhiều người sẽ không thích nghe nhưng thực chất là vậy. Bài học về “giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt” không mấy người mảy may để ý. Riêng tôi, chẳng bao giờ nhìn nhận một người chêm vài từ tiếng Anh vào câu nói là sành điệu. Thật là ngượng miệng vô cùng!
Mà thôi, quay trở lại vấn đề chính — ngôn ngữ. Tôi biết mình không giỏi tiếng Anh, nên tốt nhất rèn luyện những thứ có sẵn thì hay hơn. Tôi rất yêu quý tiếng Việt, như yêu từ lúc mới ra đời. Xã hội, cuộc sống trước đây… có quá nhiều thứ làm tôi nản lòng. Nhưng chưa bao giờ tôi thôi yêu tiếng Việt cả. Nói bạn nghe, hồi còn học phổ thông, tôi mê nhạc nước ngoài lắm. Một phần lúc đấy nhạc nước ngoài quá hay, một phần vì chạy theo mốt. Bây giờ thỉnh thoảng tôi vẫn nghe những ca khúc bất hủ, hay đôi khi dành thời gian nghe những bài hát mới của ca sĩ yêu thích. Nhưng tất cả đều không đọng lại nhiều. Với tôi, ca từ và ý thơ trong tiếng Việt quá tuyệt vời. Mà chỉ có ở đó, tôi mới cảm nhận được cái hồn của bài hát. Có lẽ tôi quá cổ hũ, chứ chẳng thể nào ép mình rung động theo một bài hát không phải ngôn ngữ mẹ đẻ.
Do dự thứ hai là về thiết kế trang web. Ngẫm lại lúc còn học đại học, tôi vừa yêu thích thiết kế và lập trình. Thông thường ít người nào giỏi cùng lúc hai lĩnh vực, có thể nói là đối lập đó được. Một người giỏi về kỹ thuật sẽ khó có tư duy sáng tạo nghệ thuật. Tôi thì rất đam mê nghệ thuật, nhưng cũng thích tìm tòi học hỏi công nghệ. Thế mới khổ! May mắn là công việc đầu tiên tôi đã chọn lập trình. Tới giờ thì vẫn yêu thích công việc này, nhưng hiện tại chưa thỏa mãn khát khao chinh phục, cống hiến. Giờ làm việc tôi thường lướt web để tìm cảm hứng và đúc kết kinh nghiệm. Còn những lúc rảnh rỗi, không còn gì tuyệt vời bằng việc hòa mình vào âm nhạc. Thế là thời gian cứ trôi qua, tôi vẫn chưa hoàn thành một trang web ra hồn cho mình. Giải pháp im hơi lặng tiếng, bẵng đi một thời gian dài cũng không giải quyết được vấn đề mấu chốt. Nên tôi lại làm lại từ đầu. Lần thứ n rồi đấy.
Tự dưng thấy tiếng Việt mình dở hơi quá. Viết để người khác đọc thật khó. Thôi cứ từ từ vậy…
1.290233
103.801747